Truyện Zui
Đăng nhập Đăng ký

1

  1. Nhà
  2. Tất cả truyện
  3. Bảo mẫu lén thay đổi nguyện vọng của tôi
  4. Chương 1
Chương sau

Bảo mẫu đã đổi nguyện vọng của tôi thành một trường đại học gần nhà nhất, nhưng tôi đã kịp thời phát hiện ra và sửa lại.

Tôi chất vấn bà ta, nhưng bà ta lại vênh váo đắc ý:

“Tao là mẹ ruột của mày!!! Đương nhiên có quyền đổi nguyện vọng của mày. Nếu không phải năm đó tao tráo đổi hai đứa trẻ, mày làm sao có được cuộc sống tốt đẹp như bây giờ?”

Nhưng khi tôi ném tờ giấy xét nghiệm ADN vào mặt bà ta, bà ta lại sững sờ.

Bởi vì kết quả cho thấy, tôi không phải con của bà ta.

Còn người con gái ruột bị bà ta ngược đãi suốt mười tám năm đứng bên cạnh, ánh mắt tóe lên sự căm hận tột cùng.

1.

Trước khi xác nhận nộp nguyện vọng lần cuối, tôi lại mở máy tính xem lại một lần nữa, đảm bảo nguyện vọng của mình không bị thay đổi.

Nhưng khi vừa mở ra, tôi chết lặng.

Nguyện vọng một của tôi lại biến thành một trường làng chẳng mấy tên tuổi ở ngay gần nhà.

Rõ ràng tôi đâu có đăng ký trường này.

Tôi vội vàng điền lại nguyện vọng, cho đến khi nhấn nút “Nộp”, trái tim treo lơ lửng của tôi mới hạ xuống được.

Tôi chạy đi hỏi bố mẹ, vì máy tính trong nhà ngoài tôi ra thì chỉ có bố mẹ dùng đến.

Họ lắc đầu nói không biết, bảo tôi kiểm tra lại camera xem sao.

Bố mẹ đang bận, nói với tôi vài câu rồi cúp máy.

Tôi chợt nhớ đến Phong Lam, con gái của bảo mẫu.

Tôi gọi cô ấy qua, hỏi có phải cô ấy đã động vào máy tính của tôi không.

Phong Lam khinh khỉnh cười một tiếng, nói rằng cô ấy không thèm làm mấy chuyện như vậy.

Dựa vào hiểu biết của tôi về cô ấy, câu nói này tôi tin.

Cô ấy bảo, chắc chắn là do bình thường tôi quá ngang ngược hống hách, có người ngứa mắt nên mới ngấm ngầm đổi nguyện vọng của tôi.

Tôi kiểm tra camera giám sát, phát hiện ra thủ phạm lại chính là bảo mẫu.

Bà ta đã lẻn vào phòng tôi và thay đổi nguyện vọng.

Tôi vô cùng tức giận, gọi bà ta vào phòng.

Bà ta đã làm bảo mẫu nhà tôi bao nhiêu năm nay, bố mẹ và cả tôi đều rất tin tưởng bà ta.

Vậy mà bà ta lại đáp lại sự tin tưởng của chúng tôi như thế này, thật khiến tôi đau lòng.

Bà ta tươi cười bước vào, hỏi tôi có gì căn dặn.

Nhưng khi tôi đặt đoạn video giám sát trước mặt, bà ta liền hoảng hốt.

“Tôi chỉ thấy trường kia của cô xa nhà quá, muốn cô học gần nhà hơn thôi mà.”

“Dù sao thì bằng cấp đối với cô cũng chẳng có tác dụng gì lớn, sau này tốt nghiệp cũng trực tiếp kế thừa công ty của gia đình.”

Bà ta nói tôi không cần phải cố gắng quá sức, bà ta nhìn mà thấy xót.

Tôi ngắt lời bà ta, bảo bà ta có thời gian thì nên quan tâm đến con gái mình thì hơn, đừng đặt tình mẫu tử vốn đã ít ỏi của mình lên người tôi.

Bà ta càng giải thích càng luống cuống.

Tôi nói sẽ báo cảnh sát, trong cơn hoảng loạn, bà ta đã buột miệng nói ra bí mật giấu kín nhiều năm.

“Tao là mẹ ruột của mày, chẳng lẽ tao lại hại mày sao?”

Tôi chết lặng, không hiểu bà ta đang nói gì.

Tôi đứng dậy, tiến lại gần, hỏi bà ta rốt cuộc là chuyện gì. Nếu bà ta là mẹ ruột của tôi, vậy bố mẹ hiện tại là bố mẹ của ai?

Bà ta ghé sát vào tai tôi, thì thầm.

Năm đó, bà ta và mẹ tôi sinh con cùng một lúc. Nhân lúc mọi người không để ý, bà ta đã lén lút tráo đổi hai đứa trẻ.

Đứa con gái bà ta đang nuôi nấng bây giờ mới chính là tiểu thư thật sự của gia đình này.

Tôi không dám tin vào những lời bà ta nói.

Nếu đó là sự thật, chẳng phải bao nhiêu năm qua tôi đã chiếm đoạt vị trí vốn thuộc về Phong Lam một cách trắng trợn hay sao?

Mà kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này lại vẫn còn dương dương tự đắc.

Bà ta nói tôi nên cảm ơn bà ta, rằng không ai biết chuyện này cả.

Nếu năm đó bà ta không tráo đổi tôi và Phong Lam, tôi cũng sẽ không có được cuộc sống tốt đẹp như hiện tại.

Nghe những lời bà ta nói, tôi chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Tôi đẩy bà ta ra rồi bỏ đi.

Vừa ra khỏi cửa lại chạm mặt Phong Lam.

Cô ấy đang đứng ngay cửa lắng nghe chúng tôi nói chuyện.

Nhưng có lẽ cô ấy chưa nghe được gì nhiều, thấy tôi đi ra thì vô cùng kinh ngạc.

Tôi vừa rời đi, cô ấy liền đẩy cửa bước vào, và thứ chào đón cô ấy lại là những lời chửi mắng xối xả.

Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao bảo mẫu lại đối xử tệ bạc với con gái ruột của mình, mà lại hết mực tốt với tôi.

Sự thật lại nực cười đến thế.

Bây giờ tôi phải đi tìm bố mẹ để xác minh chuyện này.

2.

Nếu đó là sự thật, tôi sẽ chủ động nhường lại vị trí này, và cố gắng hết sức để bù đắp cho Phong Lam.

Là tôi có lỗi với cô ấy.

Bố mẹ nhận được điện thoại của tôi, nghe nói tôi có chuyện cần tìm, liền đợi tôi ở văn phòng.

Họ thấy tôi chạy đến thở không ra hơi, liền hỏi có chuyện gì mà gấp gáp thế.

Rồi lấy đồ ăn, nước uống đặt trước mặt tôi.

Tôi hỏi họ, tôi có phải là con gái ruột của họ không.

Hai người bật cười, nói tôi có ngốc không, đương nhiên là phải rồi.

“Nhưng bảo mẫu nói con là con gái của bà ấy, năm xưa bà ấy đã tráo đổi con với con của bố mẹ.”

Bố tôi chợt bừng tỉnh, thì ra là chuyện này.

Nếu không ai nhắc lại, ông cũng sắp quên mất rồi.

Năm đó, bảo mẫu đúng là đã làm chuyện tráo con.

Bà ta có lẽ tưởng đời thực giống như phim thần tượng.

Nhưng con do bố mẹ tôi sinh ra, làm sao có thể chỉ để một bảo mẫu chăm sóc?

Lúc đó, khắp nhà đều lắp camera giám sát, họ đã phát hiện ra ngay lập tức.

Rồi bí mật gọi bảo mẫu đi, và lại đổi con trở về.

“Nhưng bố mẹ không nói cho bà ta biết chuyện này. Bố mẹ chỉ muốn xem bà ta đối xử với con gái ruột của mình thế nào thôi.”

Tôi nhìn nụ cười có chút tinh quái của bố mẹ, vỗ vỗ ngực.

Thật hú vía.

Nhưng cũng phải thôi, bố mẹ tôi đã tung hoành ngang dọc trên thương trường bao nhiêu năm, nhìn thế nào cũng không giống người dễ bị bắt nạt.

Bảo mẫu sao đấu lại bố mẹ tôi.

Nhưng tôi thực sự rất muốn biết, nếu bảo mẫu biết người mình đã ngược đãi hơn chục năm chính là con gái ruột của mình, bà ta sẽ có biểu cảm gì.

Dù rất tin tưởng bố mẹ, nhưng tôi vẫn chưa yên tâm.

Thế là tôi kéo hai người đi làm xét nghiệm ADN.

Kết quả cuối cùng khẳng định tôi chính là con gái ruột của họ.

Lúc này tôi mới hoàn toàn yên lòng.

Buổi tối, tôi và bố mẹ về nhà như chưa có chuyện gì xảy ra.

Bảo mẫu từ lúc về nhà cứ nhìn chằm chằm chúng tôi, thấp thỏm không yên.

Sau đó thấy không có chuyện gì xảy ra, bà ta mới tạm thả lỏng.

Tối đó, khi tôi về phòng, Phong Lam đẩy cửa bước vào, hỏi tôi hôm nay đã xảy ra chuyện gì.

Chẳng lẽ người lén đổi nguyện vọng của tôi chính là mẹ cô ấy sao?

Tôi gật đầu, nói bảo mẫu không muốn tôi đi học xa nhà.

Nhưng e rằng, đó chỉ là cái cớ.

Cô ấy xin lỗi tôi, nói là thay mặt mẹ cô ấy.

Tôi xua tay, bảo cô ấy đừng làm vậy.

Sáng hôm sau, bố tôi giả bộ nhắc đến chuyện nguyện vọng của tôi, nhắm thẳng vào bảo mẫu.

“Đúng là không biết điều! Bà làm việc ở nhà tôi bao nhiêu năm, xưa nay luôn biết giữ quy tắc, lần này lại dám động đến nguyện vọng của con gái tôi.”

“Có phải bình thường tôi và vợ tôi đối xử với bà quá tốt, khiến bà quên mất thân phận của mình rồi không? Bà chỉ là người làm thuê cho nhà tôi, không phải chủ nhân.”

Bố tôi nói, xem ra bà ta không còn thích hợp để làm việc ở nhà tôi nữa, muốn cho bà ta nghỉ việc.

Bà ta khóc lóc phân bua, rồi quỳ xuống trước mặt mẹ tôi, cầu xin mẹ giúp đỡ.

Mẹ tôi vốn mềm lòng, nên đã nói giúp cho bà ta vài câu.

Bố tôi thuận nước đẩy thuyền, phạt bà ta hai tháng lương và cho phép bà ta tiếp tục ở lại.

Hai người họ nhắn tin cho tôi, hỏi tôi diễn xuất thế nào, có tự nhiên không.

“Chúng ta có thể đi nhận giải Oscar được chưa nhỉ?”

Tôi cười, giơ ngón tay cái cho hai người họ, tỏ ý tán thành.

Hai người này tuổi không còn nhỏ mà vẫn như trẻ con.

Phong Lam ăn cơm chưa xong đã đặt đũa xuống bỏ đi.

Bảo mẫu đuổi theo, hai người lại cãi nhau ầm ĩ ở bên ngoài.

Tôi và bố mẹ chạy ra cửa sổ xem kịch.

Một trong những lý do bố mẹ không sa thải bà ta ngay là vì muốn xem diễn biến câu chuyện giữa bà ta và con gái mình.

Đợi bố mẹ đi làm, lúc tôi đang thu dọn đồ đạc, bảo mẫu mang rất nhiều thứ đến cho tôi, bảo tôi mang đi hết.

Bà ta than khổ với tôi, nói rằng nếu không phải vì tôi, hôm nay bà ta đã không phải chịu ấm ức lớn như vậy.

“Nhưng mà, mẹ đã trút giận lên con gái của họ rồi, nên cũng nguôi giận phần nào.”

Tôi khẽ nhếch môi.

Nếu biết đứa con gái mình luôn ngược đãi chính là con ruột, chắc bà ta sẽ suy sụp mất.



Chương sau
  • Trang chủ

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

Mất mật khẩu?

Xin vui lòng nhập mật tên và địa chỉ email. Bạn sẽ nhận được một liên kết để tạo ra một mật khẩu mới qua email.

wpDiscuz